Trích Từ Quê Ra Thành
Lý con sáo:
Bông ô môi, gió cuốn rụng đầy trên sông
Nhìn mây trời mêng mông
Kẻ ly hương nay đã quay về
Sao trong dạ não nề
Hồi chuông buồn từ xa vẵng đưa
Trông khói sương thêm tái tê hồn ta
Ngồi bên bờ nhìn hoa lá rơi
Cơn gió đưa theo nước sông buồn trôi
VỌNG CỔ.
Bến nước năm xưa chỉ còn cội đa già chơ vơ rũ bóng, gió đông ơi lòng ta đà ớn lạnh sao gió đông còn thổi làm chi cho bông ô môi rã cánh rụng tơi...bời...
Người cũ giờ đây đã vắng dạng lâu rồi. Mây lang thang bay về nơi vô định sương khói nhạt nhoà hoa thắm cũng buồn trôi, mười năm rồi còn chi nữa em ơi mình xa nhau mỗi kẻ một phương buồn.Tôi giang hồ đã mòn gót phong sương em ở đây với bốn bề khói lửa.
{...}
Ô môi rụng cánh đầy sân
Mấy mùa hoa nở mấy năm đợi chờ
Tôi bây giờ là một kẻ bơ vơ, bởi đời với đạo ngăn chia hai lối rẽ
Ô môi rụng cánh tơi bời
Chuông tắt lâu rồi tôi còn đứng mong ai
Ещё видео!