Thực chất, Những người hay phán xét, sẽ chẳng hiểu biết gì, còn những người hiểu biết, họ sẽ không phán xét ai cả.
Mỗi người sinh ra là một cá thể hoàn toàn riêng biệt, chẳng ai phải có trách nhiệm làm hài lòng mọi người xung quanh, và ngược lại, chúng ta cũng không có quyền bắt người khác, làm điều gì đó theo ý của mình.
Thật sự mà nói, việc chỉ trích phán xét người khác, chỉ xuất phát từ sự ích kỉ của một con người. Hiện nay, sự phát triển của mạng xã hội, cũng là điều kiện để cho những người hay phán xét, lại càng có cơ hội làm điều đó, mà tất nhiên là chẳng ai cấm, vì bình luận, đưa ra ý kiến cá nhân là quyền của họ. Và họ nghiễm nhiên, tự cho mình cái quyền chê bai, phán xét người khác một cách công khai.
Việc bạn nhận xét đánh giá về một người khác, cũng là một chuyện hết sức bình thường, ta hoàn toàn có thể giúp ai đó trở nên hoàn thiện hơn, bằng những lời nhận xét chân thành của mình, nhưng không phải ai cũng làm được điều đó. Mọi người thường có xu hướng, áp đặt người khác vào thước đo riêng của mình, muốn người khác làm theo những gì mình cho là đúng.
Mỗi người có những quan điểm và ý nghĩ riêng, những điều bạn nhận xét về người khác, nên nhớ, chúng chỉ mang tính chất khách quan, gợi ý, họ không có nghĩa vụ phải tuân theo, bởi chắc gì điều bạn đưa ra đã phù hợp với họ.
Không phải ai cũng tốt đẹp, nhưng luôn có điều gì đó tốt đẹp trong bất cứ ai. Đừng bao giờ vội vã phán xét người khác, bởi vì như Oscar Wilde đã nói, vị Thánh nào cũng có một quá khứ, và kẻ tội đồ nào cũng có một tương lai.
Con người mà hôm nay bạn gặp, bạn phán xét, bạn không biết được họ đã trải qua ngày hôm qua thế nào, đừng vì họ khác bạn mà cười cợt chế diễu, họ có thể bị tổn thương vì những lời nói quá đáng của bạn.
Còn nếu người ta không bị tổn thương, thì chính bạn đang làm mất đi những giá trị tốt đẹp của bản thân, bởi đó là một thói xấu đáng trách. Nếu cứ giữ thói quen ấy, bạn dần dần sẽ trở thành một người khó ưa, luôn có những ý nghĩ tiêu cực, thậm chí nếu không phán xét người khác thì không chịu được, rồi sau đó, bạn bè cũng sẽ rời xa bạn, chẳng ai ưa một người hay phán xét cả.
Hãy thử tưởng tượng xem, một thế giới chỉ toàn những người hay đi phán xét, thì sẽ trở thành thế nào, Nếu như vậy thật thì quá tệ.
Phán xét, còn xuất phát từ lòng đố kị, ghen tức. Trong cuộc sống, chẳng ai muốn mình thua thiệt người khác, nhưng không phải vì thế, mà mình đi dìm người khác xuống, để nâng giá trị bản thân, bởi việc đó là hoàn toàn vô nghĩa, hoàn toàn không bao giờ làm được.
Phạm Băng Băng, có một câu nói rất nổi tiếng rằng, Những người không bằng tôi, họ mới soi mói, Những người hơn tôi, họ đã không để ý đến tôi.
Nếu như bạn nhìn thấy người khác thành công hơn mình, xinh đẹp hay giỏi giang hơn mình, nhưng lại nói rằng họ may mắn hơn bạn, chứ thật ra chẳng có tài cán gì, hoặc những câu đại loại như vậy, thì có lẽ bạn đang nhìn họ theo cái nhìn chủ quan, phiến diện. Mỗi thành công của người nào đó, đều có sự cố gắng nỗ lực không ngừng, nếu bạn không là họ, không chứng kiến những thời điểm khó khăn, không có được sự kiên cường như họ, thì bạn không có quyền phán xét về thành công của họ.
Thay vì ngồi đó soi mói, phán xét, tại sao bạn không nghĩ rằng, làm thế nào để mình có thể được như họ, mà từ đó cố gắng nhiều hơn để hoàn thiện bản thân. Bạn có thể thua kém người ta tại thời điểm bây giờ, nhưng không có nghĩa là mãi mãi sau này cũng như thế. Hãy để những người giỏi hơn mình, là mục tiêu mà bạn hướng đến, còn những điểm bạn không thích ở họ, thì bạn có thể thay đổi, sau khi có được thành công giống họ.
Hãy thử đặt mình trong vị trí của người khác, xem bạn thấy thế nào khi bị phán xét. Làm gì có ai thích cảm giác đó, vậy thì tại sao chúng ta, lại cứ phải đi gieo rắc những điều chẳng mấy hay ho ấy cho người khác.
Gieo nhân nào thì gặt quả nấy, ngày hôm nay bạn đi phán xét người khác, ngày mai ai đó sẽ là người phán xét bạn. Mỗi người có một sứ mệnh, một cuộc sống riêng, nếu như người nào đó không làm ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn, thì cũng đừng quá quan tâm đến họ, dù họ có làm gì hay là ai đi nữa, dù họ khác biệt với mọi người đến mức nào, thì họ cũng có nhân quyền, họ được phép làm những gì họ muốn. Bạn có thể không ưa họ, nhưng bạn không có quyền bắt họ thay đổi, càng không có quyền làm tổn thương họ.
Phán xét người khác, không làm bạn tốt lên, cũng chẳng làm cho bạn nổi bật hơn. Hãy bớt quan tâm đến đời sống riêng tư của người khác, nó gây ảnh hưởng vô cùng xấu, không những cho người khác, mà cho tâm lí của chính bạn. Hãy dùng thời gian đó để làm những việc tốt, hoặc thư giãn, sẽ có lợi ích hơn nhiều.
Ещё видео!